Mà hôm nay Diệp Hàm Huyên lấy chồng, trong lòng Nhược Băng có chút không nỡ. Hơn nữa còn lấy một tên chồng ngốc, cô sao có thể để chị mình chịu uất ức. "Không được." Nhược Băng kiên quyết nói, dầu muối không thấm. Nhược Băng nâng cằm Diệp Hàm Huyên, nhìn sâu vào đôi mắt đẹp của cô, nở một nụ cười phong lưu nói: "Baby à, vô ích thôi!
"Hiểu nhầm nho nhỏ?" Cô gái áo xanh lam hiên ngang đứng ngoài cửa, khí chất trong trẻo mà lạnh lùng, nhướng mày hỏi ngược lại. Hơn nữa còn lấy một tên chồng ngốc, cô sao có thể để chị mình chịu uất ức. "Không được." Nhược Băng kiên quyết nói, dầu muối không
Hân hạnh gửi tới quý vị các bạn bộ truyện tình yêu rất là hay của tác giả Mộc Miên, truyện được mang tên Lấy Nhầm Chồng. Mời quý vị các bạn cùng theo dõi và lắng nghe bộ truyện này qua phần kể chuyện MC Kim Thanh.
Thảo cứ nhìn chồng và nháy mắt cho bạn bè chuốc rượu anh thật nhiều vào. Và đúng là cuối buổi cưới ngày hôm ấy Trung say bí tỷ, đến mức anh nhầm cả phòng cô ô sin mới của gia đình. Sáng sớm, Trung thức dậy trong tình trạng trần truồng, bên cạnh cô ô sin cũng không khác là bao.
Nội dung truyện Cưa Nhầm Tổng Tài, Được Chồng Như Ý Giới thiệu Trịnh Thư Ý tận mắt nhìn thấy bạn trai mình phản bội mình, mà không ngờ trái đất tròn vậy, cô lại đụng phải ông cậu của tiểu tam ngồi chiếc xe cổ siêu sang Rolls-Royce Phantom, thậm chí còn có biển số ngũ quý hào nhoáng.
UkT74cf. Hiểu lầm qua đi, Triệu Thừa Vũ cùng Chu Tử Nha lại trở về những ngày vui vẻ như xưa, vợ chồng họ Triệu biết con trai mình yêu người giúp việc cho nên cũng đành thở dài nhắm mắt cho qua chuyện mà không hề ý kiến... Ai bảo, anh là đứa ngốc nhất nhà làm gì cơ chứ? Mặc dù là đã đồng ý chuyện tình của hai người, nhưng ba người nhà họ Triệu vẫn phải ra điều kiện với Tử Nha. Đó chính là phải công khai chuyện này với cha mẹ của cậu biết, để tránh gây ra gây trường hợp hiểu lầm, cùng khó xử cho hai bên, dù sao ông bà Chu cũng chỉ có một mình vậy là con trai mà Thật ra cả tuần nay, chính bản thân Chu Tử Nha cũng đã tính đến chuyện về khai báo thành thật với cha mẹ mình rồi. Cho nên khi điều kiện kia vừa được phát ra thì cậu cũng liền đồng ý ngay Thế là buổi tối cùng ngày hôm đó, vẫn là khung cảnh rất quen thuộc, Chu Tử Nha cùng ông chồng ngốc của mình soạn đồ vào hành lí để chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai - Ừm.. Socola, sữa, bánh, kẹo con gấu, siêu nhân nè... Gấu bông nữa... Ơ.. Ơ sao lại không bỏ vào được thế này Triệu Thừa Vũ ra vẻ suy tư, cố gắng nhồi nhét cả một núi bánh kẹo vào chiếc cặp tội nghiệp... Nhưng mà số lượng anh mang theo quá nhiều, cho nên khi cho tất cả vào sẽ dẫn đến tình trạng quá tải... Hết cách, anh đành phải đi đến ngồi xổm trước mặt bà xã, vẫn là nụ cười ngốc nghếch nhưng đáng yêu, giọng nói vui vẻ - Vợ anh cũng muốn có vali to to, cho anh một cái đi Chu Tử Nha dự định chuyến đi này chỉ có bốn ngày, lần trước thời gian đi còn lâu hơn, nhưng chiếc cặp đựng " lương thực dự trữ " của anh vẫn thừa sức mang nhiều thứ theo mà, sao bây giờ lại nói không đủ? Còn muốn thứ to hơn thế này. Cậu lập tức nhíu mày, với tay đến chiếc cặp kia kiểm tra, qua một lúc lâu mới đỡ trán nói - Ông xã à ~~ chúng ta chỉ về quê thôi mà, đâu có phải đi cứu đói đâu mà anh lại lấy hết bánh kẹo trong tủ cho vào đây thế này? Mau lấy ra cho em, mang theo một ít thôi Triệu Thừa Vũ bĩu môi, nhướn người đến tặng cho cậu một nụ hôn trên trán, khúc khích cười giải thích - Không được... Anh không có ăn đâu, bánh kẹo này là cho bé Diêu Diêu, siêu nhân cùng gấu bông cũng cho bé luôn. Diêu Diêu ngoan lắm, nên phải cho nhiều. Anh còn muốn cho heo đất vào nữa Chu Tử Nha nhìn khuôn mặt ngốc kia đang tỏ vẻ nghiêm túc kia liền bật cười lớn, cậu thuận thế xoay người ngồi vào lòng anh, vui vẻ đáp lại - Anh bị gì thế? Tiểu Diêu chỉ mới hai tuổi thì làm sao có thể chơi siêu nhân được? Gấu bông là tốt rồi, thằng bé vẫn còn ở tuổi mọc răng, anh tặng cho nó nhiều bánh kẹo như vậy chắc chắn sẽ làm bé bị sâu răng đó.. Còn nữa, mang theo heo đất làm gì? Đừng nói là anh định lấy tiền cưới em cho người khác đấy? Em không chịu đâu - Không có? Bánh kẹo một nửa cho Diêu Diêu, còn lại cho hai bác, heo đất cũng cho hai bác luôn Đừng nói với cậu là con người này muốn dùng quà cáp để lấy lòng cha mẹ đấy chứ... Úi chà chà còn rể tốt là đây mà, nhưng xem ra khi nhắc đến hai vị thân sinh, Triệu Thừa Vũ hình như có chút buồn rầu, cho nên cậu liền ngước mặt lên, dùng tay gãi gãi cằm anh hỏi - Anh lại làm sao thế? Sao lại buồn rồi? Triệu Thừa Vũ như một ông cụ thở dài thườn thượt, dùng đầu mình dụi dụi vào cổ của Chu Tử Nha đáp lại - Hai bác không thích anh, muốn đem em đi cưới vợ sinh con... Cho nên anh phải đem thật nhiều quà để hai bác vui vẻ mới được... Vợ chỉ là của anh thôi - Anh không cần phải lo chuyện đó, cứ vô tư như bình thường là được rồi. Quà thì em không biết có cha mẹ có nhận hay không, nhưng có một điều rằng, chắc chắn là hai chúng ta sẽ bị đòn nha Triệu Thừa Vũ vừa nghe đến đánh đòn, đầu nãy ra suy nghĩ, trong giọng nói đầy phần vui vẻ đưa ra yêu cầu - Vậy chúng ta đưa anh hai đi cùng, anh hai không biết đau là gì cả. Có lần Hiên ca ca đánh anh ấy đến phun máu miệng, anh hai vẫn cười được đó..Để anh ấy theo, chắc chắn vợ và anh sẽ không bị gì.. Hí hí Chu Tử Nha vừa nghe đến đây, liền dở khóc dở cười thông cảm cho Triệu Dương vì có đứa em trai yêu thương hắn đến thế. Trong lòng thầm nghĩ - Cậu hai mà nghe vậy, không lên cơn đau tim mà chết mới là chuyện lạ Nhìn đồng hồ đã chín giờ tối, sắp đến lúc ông xã ngốc phải đi ngủ rồi, nên cậu không đùa giỡn nữa,vội vã đứng lên nói - Được rồi, để em mang cho anh một cái vali nhé, chúng ta mau soạn đồ rồi còn đi ngủ nữa.. Chưa mất một lúc sau, Chu Tử Nha từ trong tủ lấy ra một chiếc vali khác đưa đến trước mặt anh, Triệu Thừa Vũ bây giờ đã có thể thành công chuyển hết thức ăn từ tủ lạnh nhỏ vào trong này, đến khi bỏ món cuối cùng là con heo đất vào, anh liền nhìn nó một hồi. Sau đó, đợi khi Tử Nha đang chăm chú chuẩn bị áo quần, liền len lén lấy thêm ba con heo đất nữa cho vào luôm. Thừa Vũ bây giờ an tâm chắc chắn rằng - Chừng đó heo đất, bác trai bác gái sẽ không ép vợ đi lấy người khác nữa... Mình thật thông minh mà -***- Dạo này hình như tui mắc bệnh thích hóng chuyện và drama các cô ạ v
Thể loại Ngốc manh công x bình phàm thụ, sủng, ấm áp, HE, dễ thương, ngốc manh, thụ sủng công Nhân vật chính Triệu Thừa Vũ x Chu Tử NhaKhi Chu Tử Nha vừa tròn hai mươi tư tuổi sống ở quê thì vì muốn kiếm sống mà cậu đã lên thành phố, nhưng cách đây bốn tháng, nhà hàng nơi cậu làm đã phá sản, tiền lương còn chưa được nhận thì đành phải chấp nhận sự thật là mình đã thất nghiệp,không những thế vì nợ bốn tháng tiền phòng trọ mà bị bà chủ đạp ra khỏi nơi ở hiện tạiTrong lúc lang thang ngặm nhắm mỗi buồn thì vô tình thấy nhà họ Triệu dán bản thông báo tìm người ở, yêu cầu rất đơn giản, chỉ cần chăm sóc tốt và yêu thương cậu chủ nhỏ là được, tiền lương 2000 ngàn một tháng, bao ăn ở!!!Đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh mà, Chu Tử Nha lặp tức gõ cửa nhà người ta để xin việc làm, ấy thế mà trúng tuyển thật, chỉ có điều là sau khi kí hợp đồng, cậu liền muốn khóc không ra nước mắt!!Khoan!!! có gì đó sai sai!!Cậu chủ nhỏ ở chỗ nào chứ?? rõ ràng đây là một nam nhân đẹp trai, cao lớn mà!! Riêng chỉ có cái đầu là chỉ bằng với đứa trẻ mười tuổi thôi!! hơ hơ hơ!! và hắn còn gọi cậu là vợ nữa chứ!!!!Chu Tử Nha muốn hủy hợp đồng, nhưng mà nhìn giá tiền phải đền bù, đành phải ngậm đắng nuốt cay mà làm việc thôi TvT———*****———-Triệu Thừa Vũ cười ngốc, chạy đến ôm cậu vào lòng nói– Vợ hôm nay chúng ta đi chơi nhé!!!Chu Tử Nha nghiến răng nghiến lợi gầm gừ đáp lại– Im ngay!! ai vợ của anh hả??Vợ lại nỗi giận rồi mắng mình, khiến một Triệu Thừa Vũ ngây thơ liền mếu
Tác giả sẽ xưng tôi trong ngoại truyện này để có thể diễn đạt hết tâm trạng của nhân vật Bây giờ ngồi trong tù tôi mới đủ bình tĩnh để thấm hết những chuyện đã xảy ra. Phải...như mọi người đã biết, tôi chính là một thằng tồi. Một thằng hèn nhát không xứng đáng có được hạnh phúc. Bây giờ tôi đã hiểu bất hạnh mà tôi nhận được nó bắt nguồn từ đâu Bố tôi mất sớm. Từ khi tôi còn rất nhỏ. Mẹ là người nuôi tôi khôn lớn. Tất cả tình yêu, tuổi xuân của mẹ đều vì tôi mà trôi qua. Vì tôi mà mẹ không đi thêm bước nữa. Tôi muốn mình là một đứa con ngoan, thành đạt để báo đáp cho mẹ. Ngày đêm học tập. Cuối cùng tôi đã xin được vào một công ty lớn Ai làm công ty rồi thì cũng biết. Làm công ty vất vả áp lực như thế nào. Một thằng nhân viên quèn lúc nào cũng phải phục tùng theo mệnh lệnh của cấp trên Và tôi đã cố gắng ngoi lên khỏi sự nhục nhã ấy. Dẫm lên lòng tự tôn của mình để có thể đạt được thành công. Tôi đã có thể khiến cho mẹ tự hào mỗi khi nhắc về tôi. Có thể kiếm được nhiều tiền để mẹ không phải khổ sở. Nhưng tính mẹ ham việc. Dù tôi nói thế nào mẹ cũng vẫn đi làm. Mẹ hay nói ngồi một chỗ buồn bày tay chân. Mẹ hay đùa với tôi rằng " nấu ăn ngon như mẹ mà không nấu cho người khác ăn thì thực sự lãng phí " Tôi lớn lên cũng đẹp trai phong độ. Công việc lại ổn định. Nên cũng có nhiều gái theo Thoáng qua năm ba mối tình chưa kịp nở đã vội tàn Vì tất cả đều có mục đích của riêng họ - gói gọn trong một chữ tiền Rồi tôi gặp nhi. Một cô gái hiền lành, cam chịu. Cứ nghĩ sẽ là điểm dừng hạnh phúc viên mãn cho cuộc đời mình nhưng không ngờ. Chỉ vì một phút hám của lạ đã khiến cho mọi thứ tan nát hết Nhớ trong một lần đi phượt nơi vùng quê. Tôi lang thang trên dòng sông yên bình ấy. Cảm giác man mát khiến con người ta khoan khoái dễ chịu Lúc tôi đang thả hồn để thưởng thức sự yên bình ấy thì nghe có tiếng động mạnh. Giống như vật nào đó rơi xuống nước. Tôi vội vã chạy tới thì thấy có người đang chới với dưới dòng sông lạnh lẽo. Lương tâm của một con người thúc dục tôi phải nhảy xuống đó cho dù tôi không phải người bơi giỏi Lúc tôi tiếp cận được người đó, chạm vào người đó, ôm được người đó vào lòng. Thứ tôi cảm nhận được đầu tiên đó chính là thân hình nhỏ nhắn, cùng làn da mềm mịn. Vì lúc đó người ấy không mặc gì hết Cuối cùng tôi cũng có thể an toàn đưa người ấy vào bờ rồi vội vã mặc tạm cho cô ấy cái áo mà lúc nhảy xuống tôi đã để lại trên bờ Ừ thì khi đứng trước một cô gái vừa xinh đẹp lại thêm thân thể lồ lộ xuân cảnh ngay trước mắt cũng khiến tôi xoẹt qua trong đầu vài ý nghĩ xấu. Nhưng tôi không phải là thằng tồi. Tôi nghĩ đến việc phải cứu lấy cô ấy nhiều hơn là việc thỏa mãn thú tính của một thằng đàn ông Ấn ngực, hô hấp. Thậm trí tôi đã vác cô ấy trên vai chỉ để cô ấy có thể tỉnh lại. Vậy là sau bao nhiêu cố gắng, người con gái ấy đã mở mắt Một đôi mắt rất đến mê người. Cô ấy nhìn tôi không khóc cũng không cười. Khuôn mặt bình thản khiến người ta cảm thấy sợ. Lúc đó tôi chỉ nghĩ cô ấy bị một áp lực nào đó mới nghĩ quẩn như vậy. Chứ không ngờ một cô gái yếu đuối lại phải chịu đựng một nỗi đau, sự nhục nhã do chính người nhà đem lại Đêm hôm ấy tôi đã ngồi cạnh cô ấy. Từng câu từng chữ cô ấy nói ra đều khiến lòng tôi thắt lại. Mất bố như tôi ít ra còn có mẹ chăm sóc. Còn cô ấy thì khác. Không một ai chịu tin cô ấy, vì họ không sinh cô ấy ra. Nên sẽ không có chuyện yêu thương vô điều kiện Lúc đấy tôi chỉ mong mình có thể bốc đồng hơn một chút. Để có thể lao tới mà giết chết lão già khốn nạn ấy Nhưng Tôi không đủ can đảm. Vì tôi nhìn thấy án tù treo ngay trước mặt. Tôi sẽ không vì sự tức giận ngu ngốc mà đánh mất đi tất cả. Điều đó quá ngu suẩn Cô ấy bảo cứ coi tất cả như số phận. Còn bảo có lẽ kiếp trước có lẽ đã tạo ra nghiệp nên bây giờ phải chịu quả báo. Một cô gái ngây thơ như vậy, sao họ lại nỡ làm hại Tôi bảo cô ấy đi theo tôi lên thành phố. Nói thật lúc đó tôi cũng không nghĩ ngợi gì nhiều. Chỉ đơn giản là thấy tội nghiệp nên muốn giúp. Cô ấy cũng chẳng còn gì để mất. Nên cũng quyết tâm đi theo tôi. Vậy là có cái quần trên người tôi cũng đưa cho cô ấy mặc. Cũng may sao vẫn còn cái quần đùi bên trong. Tôi bảo cô ấy ngồi đợi. Rồi quay về chỗ trọ lấy đồ Ở quê thấy bảo họ truyền tin từ người này qua người kia còn nhanh hơn dây đồng dẫn điện nên tôi mới bảo cô ấy ngồi đợi. Nếu không sẽ chết ngộp vì những ánh mắt soi mói, chửi rủa mất. Chẳng biết họ đã biết hay chưa, nhưng đề phòng cho chắc Chỉ có rời khỏi mới là cách tốt nhất. Vì không thể đi tìm từng người mà giải thích được, mà cho dù có giải thích, chắc gì người ta đã tin Vậy là tôi đi một mà về hai. Đương nhiên tôi chẳng dám chở cô ấy về nhà rồi. Tìm cho cô ấy một chỗ ở trọ rồi từ từ tính tiếp May mắn thay chỗ tôi làm có cái quan ăn đối diện. Vừa hay đang tuyển nhân viên. Tính nhi hiền lành lại ưa nhìn nên bà chủ ở đó thích lắm. Sắp xếp cho cả chỗ ở không mất tiền Tôi thì ngày nào cũng qua đó ăn cơm. Lâu dần thì nảy sinh tình cảm. Nhưng cố gắng nén xuống không cho phép bản thân được lay động Trong thời gian đó tôi có quen thêm vài cô gái, để quên đi thứ tình cảm đang muốn bùng nổ trong cơ thể. Bởi vì tôi là người biết rõ nhất. Yêu cô ấy chính là làm tổn thương cô ấy Qua đi một năm. Tôi gần như không thể tiếp tục kìm nén tình cảm thêm được nữa. Tôi cảm nhận được từng ánh mắt,, từng cử chỉ dịu dàng mỗi khi ở cạnh tôi. Cảm nhận được tình cảm của cô ấy cũng giống như tôi, đang muốn bùng phát dữ dội Vậy là tôi bất chấp hết tất cả. Đưa nhi về nhà ra mắt Đúng như tôi dự đoán. Mẹ hỏi nhi làm công việc gì. Bố mẹ làm công việc gì. Hoàn cảnh gia đình như thế nào. Vốn là một cô gái thật thà nên nhi đã kể hết. Mẹ tôi sau khi nghe xong thì nổi giận đùng đùng. Đuổi nhi đi không thương tiếc dù là trong lần đầu tiên gặp mặt Sau lần đó mẹ tôi hẹn thêm vài ba cô để tôi đi xem mặt. Nhưng tôi vẫn lén lút gặp nhi Mỗi ngày tiếp xúc với cô gái hiền lành ấy lại khiến tôi yêu đến điên cuồng. Cái khao khát muốn được đưa cô ấy về làm vợ khiến tôi một lần nữa bất chấp hết tất cả. Mẹ tôi thuê người về quê điều tra cô ấy. Khi biết truyện cô ấy trải qua, mẹ tôi không những không thương mà còn dùng nó để lăng mạ để sỉ nhục cô ấy Mẹ thà tin vào những lời thiên hạ thêm bớt, thêu dệt chứ nhất định không chịu mở lòng đón nhận một cô gái tốt như nhi Đã mấy lần tôi định bỏ cuộc. Nhưng cứ nghĩ đến chuyện phải xa cô ấy là tôi lại như một kẻ điên loạn. Cuộc đời tôi chưa từng yêu ai nhiều như yêu cô ấy như lúc đó Mặc kệ mẹ năn nỉ, bỏ qua tất cả sự đe dọa của mẹ. Tôi vẫn đưa nhi đi đăng kí kết hôn. Và tôi cũng tuyên bố. Nếu như không cho tôi về nhà thì tôi sẽ đưa cô ấy đi luôn khồng thèm về nữa. Sợ mất con nên mẹ tôi nghiến răng đồng ý. Vì tôi là con một nên mẹ tổ chức đám cưới cũng rình rang Tôi cứ nghĩ ở lâu với nhi mẹ sẽ thay đổi, nhưng tôi đã nhầm. Cô ấy quá hiền nên càng lúc mẹ tôi càng bắt nạt. Tôi biết hết, nhưng vì đó là mẹ tôi nên tôi không thể làm gì khác. Tôi cứ nghĩ mẹ đã phải chập nhận nhi là mẹ đã rất buồn rồi. Mẹ đã luôn muốn tôi lấy được một người vợ tương sứng. Chứ không phải một cô gái không có học hành như nhi Tôi cố gắng bù đắp yêu thương cô ấy. Để cô ấy không tủi thân khi về làm dâu nhà người. Những tưởng cuộc sống rồi sẽ tốt đẹp hơn nhưng mãi mà nhi vẫn không thể sinh con. Rồi bao nhiêu khúc mắc giữa mẹ chồng nàng dâu cứ mỗi ngày một lớn. Đến chính tôi cũng chẳng biết phải giải quyết thế nào Nói thật lúc đó tôi chẳng bao giờ nghĩ vấn đề nằm ở tôi nên tôi không đi khám. Nhi có hỏi thì tôi trả lời qua loa là đã khám rồi và tôi không làm sao cả Cho đến một ngày mẹ giới thiệu mai cho tôi. Lúc đó tôi không đồng ý. Nhưng một của lạ bằng tạ của quen. Cô ta là một cô gái xinh đẹp. Có thân hình quyến rũ lại là người luôn chủ động gần gũi tôi. Chủ động làm tôi thỏa mãn. Chứ không như nhi, chỉ biết nằm im chờ đợi Tôi bắt đầu chán nhi thực sự Đàn ông có những phút giây chỉ dùng thân dưới để suy nhĩ. Nhưng đến khi cái mới lạ ấy nó qua đi thì lại thèm cảm giác ấm áp quen thuộc. Đàn ông chính là tham lam như thế Nhất là khi mai nói mình đã có thai. Cái cảm giác được làm cha nó lâng lâng sung sướng. Tôi mù quáng chìm vào thứ hạnh phúc hư ảo ấy Quả báo đến là khi tôi biết đứa bé trong bụng mai không phải con tôi. Lúc đó tôi chỉ nghĩ đến chuyện sẽ giết chết cô ta. Chỉ tiếc là cô ta đã ôm tiền của tôi mà cao bay xa chạy Mẹ tôi bảo đến nhà cô ta để đòi lại tiền. Nhưng chỉ chuốc thêm sự nhục nhã. Tiền cũng chẳng thể lấy lại được. Tôi chẳng muốn làm to chuyện nữa. Chỉ muốn đưa nhi trở về Nhưng cô ấy lại nhanh chóng tìm được hạnh phúc mới khi chỉ mới vừa xa tôi một thời gian ngắn Ghen tức, đau khổ. Nó dồn nén khiến tôi muốn điên loạn. Tôi chỉ muốn bắt cô ấy lại. Nhốt cô ấy ở một nơi không ai biết đến, để cô ấy là của riêng một mình tôi thôi Tự nhiên một ngày nhi không nhớ gì hết. Tôi sung sướng muốn hét lên vì nghĩ ông trời thương tôi nên trả nhi lại. Nhưng thật không thể chấp nhận được khi nhi lại mang thai con của thằng đó Tôi không muốn đánh đập cô ấy nhưng trong cơn điên loạn tôi đã nhìn thấy thằng đó và đứa bé đang nhìn tôi cười chế diễu Tôi hoàn toàn mất hết kiểm soát không thể khống chế được hành vi nên đã nhẫn tâm chà đạp lên một cô gái tội nghiệp như vậy Nếu như không có người đó ngăn lại thì không biết nhi sẽ ra sao. Tôi sẽ ra sao. Có phải trong lúc điên loạn ấy tôi sẽ giết chết cô ấy và bây giờ ngồi đây với tội danh giết người rồi hay không Vậy mà sau khi chuyện đó xảy ra, sự ganh ghét vẫn che mờ mắt tôi. Lúc bị công an triệu tập tôi vẫn khăng khăng phủ nhận tội lỗi của mình Tôi vẫn cứ nói với công an rằng những thằng bạo hành vợ bây giờ nhiều lắm. Rằng các anh có bắt được hết không. Tôi bị anh công an tát cho một cái như trời giáng. Anh ấy đã chửi tôi một câu khiến tâm trí tôi như thoát khỏi vũng bùn lầy. Đến bây giờ tôi vẫn nhớ như in câu nói ấy - đã là một thằng đàn ông thì hãy ra ngoài đường mà trinh chiến với thiên hạ, chứ đừng về nhà mà bắt nạt con đàn bà vất vả sớm hôm hầu hạ mày. Đúng như mày nói. Bạo lực gia đình bây giờ nhiều vô cả chúng nó đều được xếp vào thành phần rác ruởi của xã hội. Bây giờ mày cũng chính thức trở thành đống rác đang bốc mùi rồi đấy. Đúng là loại khốn nạn hết chỗ nói Tôi ở đây còn nhận thêm nhiều trận đòn khác nữa. Từ các đại ca. Từ những anh quản thân tôi hiểu rõ, có một thế lực đã nhờ cậy họ "chăm sóc" cho tôi những ngày trong tù. Tôi cảm thấy rất hối hận. Giá như tôi biết trân trọng những gì mình đã có thì bây giờ bên cạnh tôi vẫn có một cô vợ ngoan hiền, đã trở thành một thằng đàn ông hạnh phúc như bao người khác rồi Thứ mình đang có mới là của mình. Có đôi khi những thứ đẹp đẽ mà ta thấy. Nó không hề tồn tại..
Cùng đọc truyện Lấy Nhầm Chồng của tác giả Trương Huệ tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại nữ vốn đã thiệt thòi, mười hai bến nước, trong nhờ đục phận vốn dĩ đã không công bằng với họ, thiếu nữ tuổi xuân xanh gặp phải bất hạnh, biết khóc cùng ai??!
Đọc truyện Lấy Nhầm Chồng Full, Đoạn trích Bố mẹ hoàng đều tích cực xu xếp công việc để về tổ chức đám cưới cho hoàng. Mẹ hoàng có vẻ như rất mong chờ đám cuới này. Còn bố của hoàng vì thấy con đã một lần đổ vỡ nên cũng còn hơi nghi ngại. Tuy nhiên ông là người đàn ông rất yêu chiều vợ. Nên chỉ cần vợ quyết ông chắc chắn không phản đốiHoàng và nhi cũng gấp rút chuẩn bị cho đám cưới. Vì muốn nhi được hưởng niềm hạnh phúc trọn vẹn nhất trong ngày vui nên hoàng tự tay sắp xếp chuẩn bị mọi thứBé thủy tiên và nhi chỉ việc ngồi nhìn hoảng làm- mẹ nhi ơi- sao vậy con gái của mẹ- bố đi qua đi lại con chóng mặt vậy mẹ con mình đi ăn kem nhé- vâng. HihiChủ yếu vẫn là muốn ăn kem thôi mà. Con bé cũng giỏi bày trò lắm. Hoàng nhìn theo bóng hai mẹ con chỉ lắc đầu cườiTừ ngày nhi trở lại ngôi nhà lúc nào cũng đầy ắp yêu thương. Cho dù đi bất cứ đâu cũng đều mong ngóng trở vềĐám cưới không được tổ chức hoành tráng như bố mẹ hoàng yêu cầu. Nhi và hoàng đều cùng chung ý kiến là muốn làm một bữa cơm thân mật và mời bạn bè thân thiết đến dự. Không muốn lãng phí vì số tiền đó có thể dành tặng ai đó thực sự cầnHoàng đang trang trí phòng cưới thì điện thoại đổ chuông- a lô. Có chuyện gì sao- truyện anh bảo em điều tra. Đã có kết quả rồi- cậu nói đi Xem thêm
lấy nhầm chồng ngốc